Thứ Muội Tâm Cơ

hamham624
7/6/2024 7:17Phản hồi: 0
Thứ Muội Tâm Cơ
Lúc ta ch, trên người đầy vết bầm tím, quần áo bị đám thị vệ xé thành từng mảnh.

Còn người bóp cổ ta cho đến ch, bên cạnh hắn đang được bao quanh bởi một đám oanh oanh yến yến.

Ngày ta vào Vương phủ, ta đã thề ch chứ không tuân theo.

Cuối cùng, ta cắn vào cánh tay của vương gia cầm thú, cắn cho đến khi cánh tay của hắn chảy máu không ngừng.

Hắn vừa tức giận vừa cảm thấy khó chịu, bóp chặt lấy cổ ta, hai mắt đỏ ngầu nói:


“Ngươi cũng chỉ là một món đồ chơi phế phẩm mà thôi, còn giả vờ thanh cao cái gì chứ?”

“Muội muội thái tử phi của ngươi đã đánh tiếng, nhờ bổn vương phải chăm sóc cho ngươi thật tốt!”

Rất nhanh ta không còn cử động được nữa, ta tắt thở rồi!

Hai mắt của ta mở lớn, ch không nhắm mắt.

Hồn phách của ta bay lơ lửng trong không trung.

Nhìn tên vương gia cầm thú tùy tiện đá ta xuống giường, rồi thưởng cho mấy tên thị vệ:

“Tốt xấu gì nàng ta cũng là nữ nhi của đại phu Quang Lộc, dù nàng ta có ch rồi thì cũng vẫn là một đại mỹ nhân, bổn vương thưởng cho các ngươi nếm thử đó!”

“Bây giờ việc dạy dỗ nàng ta thuộc về các ngươi rồi.”

Quảng cáo



Đám thị vệ kéo ta ra hiên nhà, quần áo mặc trên người bị chúng nhanh chóng xé thành từng mảnh.

Hồn phách của ta bay về phía Khương phủ.

Nhìn thấy thứ muội đang ướm thử giá y, đẹp đến mức lay động lòng người.

Dưới ánh nến lung linh, màu đỏ chói mắt của giá y khiến cho ta nhớ đến vũng máu dưới người.

Mẹ ruột của ả, Trịnh thị chạm vào con phượng hoàng trên giá y rồi vui sướng nói:

“Tính toán lâu như vậy, cuối cùng việc cũng thành rồi!”

Quảng cáo



“Khương Uyển Nguyệt không còn trong sạch nữa, nàng ta sẽ không thể nào làm thái tử phi!”

“Thánh chỉ sắc phong thái tử phi đã có, bất kể như thế nào, Khương phủ cũng sẽ có một nữ nhi làm thái tử phi.”

“Từ nay về sau, Uyển Nhu của nhà ta chính là đích nữ Khương Uyển Nguyệt của Khương phủ, cũng may Khương phủ mới chuyển vào trong kinh chưa lâu, thái tử bệ hạ và thế gia quyền quý cũng chưa từng gặp qua nàng.”

Lông mày của Khương Uyển Nhu thoáng qua nét tàn nhẫn, miệng khẽ cười:

“Hừ, vẫn là cách của mẹ hay, cho dù cha có không muốn cho con làm thái tử phi thì con cũng không tin người có thể làm trái thánh chỉ, không cần đến con đường vinh hoa phú quý này.”

“Còn về phần Khương Uyển Nguyệt, sau này nàng ta chính là thứ nữ Khương Uyển Nhu của Khương phủ. Con cũng đã đánh tiếng với vương gia, nhờ người phải chăm sóc thật tốt cho trắc phi mới vào cửa.”

“Mẹ yên tâm, với thân thể đó của nàng chắc chắn sống không quá nửa tháng.”

Sau đó, Khương Uyển Nhu chạm vào Đông Châu hoa lệ được thêu trên giá y, tấm tắc khen ngợi, trong mắt tràn đầy vẻ đắc ý:

“Tỷ tỷ à tỷ tỷ, phú quý ngất trời này cũng đã đến lúc được chuyển lên người của muội muội rồi.”

Trong cơn tức giận, ta đã rút trâm cài xuống đâm thật mạnh về phía bọn họ.

Nhưng hồn phách của ta chỉ có thể đâm xuyên qua, không mảy may ảnh hưởng đến bọn họ.

Giây tiếp theo, hồn phách của ta dần dần tan biến.

Ta rơi nước mắt nghiến răng thề rằng,

Nếu có kiếp sau, ta nhất định sẽ bắt bọn họ nợ máu phải trả bằng máu!

Khi ta mở mắt ra một lần nữa, đã thấy thứ muội ngồi trước mặt, trong tay cầm ly rượu có chứa mị dược đó.

Trong ký ức, bát hoàng tử ngang tàng bạo ngược đang bóp cổ ta cho tới ch.

Thân hình mập mạp dầu mỡ tới buồn nôn đang đè nặng lên người ta.

Ta cố gắng vùng vẫy nhưng vẫn không thể động đậy.

Lực bóp lên cổ dường như vẫn còn đó, đau đớn khiến ta hít thở không thông.

Nhưng giây tiếp theo ta đã ngồi trong khuê phòng ở Khương phủ.

Người trước mặt cũng biến thành thứ muội Khương Uyển Nhu.

Tay ả ta đang cầm chiếc ly rượu đã bỏ thuốc, mặt mày tươi cười hớn hở.

Nói là rượu nữ nhi hồng ả ta mới ủ xong, đưa đến để chúc mừng ta trở thành thái tử phi.

Ở kiếp trước, ả lấy danh nghĩa chúc mừng mà dụ dỗ ta uống ly rượu đó.

Lúc tỉnh lại ta đang nằm trong vòng tay của Bát vương gia.

Lúc đó y phục trên người đã c ởi sạch, toàn thân đầy vết ửng đỏ lẫn tím bầm.

Sau đó mẹ ruột của Khương Uyển Nhu, Trịnh di nương đưa phụ thân, Khương Uyển Nhu và một đám tuỳ tùng xông vào.

Phụ thân tận mắt nhìn thấy cảnh ta và Bát vương gia đang khoả th@n.

Người tức giận tới nỗi hộc ra một ngụm máu, than to gia môn bất hạnh.

Trong mắt Khương Uyển Nhu lộ ra vẻ ác độc, kéo phụ thân đi, nói nhỏ gì đó với phụ thân.

Lúc bọn họ quay lại, ta trở thành thứ nữ Khương gia, Khương Uyển Nhu.

Tối hôm đó ta bị đưa vào Vương phủ, trở thành trắc phi của Bát vương gia.

Mà vốn là thứ nữ Khương Uyển Nhu lại trở thành đích nữ Khương Uyển Nguyệt, sắp được vào làm chủ Đông cung.

Nhớ đến khuôn mặt hung dữ của Bát vương gia trước lúc chết, ta đột nhiên cảm thấy hoảng sợ.

Lúc lấy lại tinh thần, ta kêu to một tiếng, dùng sức đẩy mạnh ả ra.

Khương Uyển Nhu bị đẩy ngã xuống đất, ly rượu cũng đổ xuống.

Ả ta nhìn chỗ rượu bị đổ ra, trên mặt lộ vẻ hoảng sợ nhưng ánh mắt lại hiện lên vẻ hung ác.

Ta kinh ngạc không thôi.

Nhìn xuống hai bàn tay, nhận ra rằng bản thân đã không còn là linh hồn nữa.

Ta sống lại rồi?

Khương Uyển Nhu đảo mắt, từ dưới đất bò lên nắm chặt lấy tay ta, trong mắt đầy vẻ tủi thân.

Thậm chí khoé mắt còn rơi ra giọt lệ, giọng nói đầy ấm ức truyền tới:

“Sao vậy? Tỷ tỷ trở thành Thái tử phi nên chê muội muội này rồi?”

“Đây là nữ nhi hồng mà muội đã đặc biệt ủ riêng cho tỷ, vốn là định để làm lễ vật lúc tỷ xuất giá.”

“Ai ngờ lại là thánh chỉ đến, tỷ tỷ có được phúc khí như vậy, muội đành lấy ra trước để chúc mừng, kết quả…”

“Nếu tỷ tỷ không thích thì cứ nói với muội là được, sao lại cứ phải lãng phí rượu mà muội làm riêng cho tỷ như thế này?”

Kiếp trước Khương Uyển Nhu luôn đứng trước mặt ta mà giả bộ đáng thương.

Thường xuyên đến viện của ta, ngày ngày bám lấy ta.

Ta vốn khoan dung, không để ý đến những việc này.

Vì thế trong đại viện của Khương phủ, có thứ gì ngon, đồ gì đẹp, chỉ cần Khương Uyển Nhu muốn ta đều không tiếc mà chia cho ả ta một phần.

Nhưng không ngờ tới, muội muội nhìn bề ngoài nhu nhược yếu đuối này của ta lại ẩn giấu lòng dạ ác độc đến mức đó.

Khương Uyển Nhu, cả mẹ ruột Đặng thị của ả ta.

Đời này ta tuyệt đối không bỏ qua cho các người.

Ta nhìn ả ta, cười mà như không, lạnh lùng mở miệng:

“Muội muội tốt của ta, vậy muội nói xem, ta phải làm sao thì mới không lãng phí rượu của muội?”

Nghe xong ả ta sững người, không ngờ tới việc bị ta đối xử lạnh nhạt như vậy.

Ánh nhìn lạnh lẽo hiện lên trong khoé mắt nhưng trên mặt lại tỏ vẻ vô tội:

“Muội chỉ muốn để tỷ nếm thử ly rượu nữ nhi hồng mà thôi…”

Không đợi ả nói hết, ta nắm chặt tay ả, giả vờ cảm động:

“Đã như vậy, muội lấy thêm một ly nữa là được, ta nhất định uống cạn.”

Ta đương nhiên là không uống.

Lúc Khương Uyển Nhu đưa lên một ly rượu khác, ta cho tất cả hạ nhân lui ra.

Giây tiếp theo, ta cầm lấy ly rượu đổ vào miệng Khương Uyển Nhu không rơi một giọt.

Ngày trước ta là cá còn ngươi là dao.

Bây giờ cũng nên đổi lại rồi.

Đọc thêm nhiều nội dụng tuyệt vời, hay click vào: https://btruyen.com/nu-phu/thu-muoi-tam-co/41938.html

Chương 1 - Truyện Thứ Muội Tâm Cơ - Đọc truyện Full

Chương 1. 01. Lúc ta ch, trên người đầy vết bầm tím, quần áo bị đám thị vệ xé thành từng mảnh. Còn người bóp cổ ta cho đến ch, bên cạnh hắn đang được bao quanh bởi một đám oanh oanh yến yến. Ngày ta vào Vương phủ, ta đã thề ch chứ không tuân theo....
btruyen.com
Chia sẻ

Xu hướng

Xu hướng

Bài mới









  • Chịu trách nhiệm nội dung: Trần Mạnh Hiệp
  • © 2024 Công ty Cổ phần MXH Tinh Tế
  • Địa chỉ: Số 70 Bà Huyện Thanh Quan, P. Võ Thị Sáu, Quận 3, TPHCM
  • Số điện thoại: 02822460095
  • MST: 0313255119
  • Giấy phép thiết lập MXH số 11/GP-BTTTT, Ký ngày: 08/01/2019