Nói chung là sách rất thú vị, hồi nhỏ mình nhớ đọc trọn bộ tam quốc, đông chu liệt quốc, thủy hử, rồi trọn bộ đô rê mon, tép pi...Cứ như thế lớn lên, giờ đây tuần nào cũng mua sách cho con, tiền tiêu ở nhà chủ yếu là mua sách giấy
bây giờ tuổi trẻ ít đọc sách, đó là một thực tế phải chấp nhận, cái gì không biết cử hỏi bác Google là có, chỉ cần có mạng là ok, đến luận văn ĐH, thạc sĩ, tiến sĩ, lòi sĩ cả đống trên mạng chỉ việc kéo về sửa lại tên mình, gọt đẻo chút là xong; bởi thế các trang chia sẻ tài liệu đòi nhắn tin lấy code tải để kiếm tiền. Nói thiệt, mình có đứa bạn làm NN, học thạc sĩ quản lý kinh tế, đến lúc làm luận văn ko biết làm cái gì hết, đến tính tỷ trọng trong tổng số nó còn k biết :eek:
@locthuyforever
Làm NN thì cù lần thôi rồi, không có chỉ tiêu không có tự bơi nên việc hôm nay tuần sau làm cũng được riết hồi nó chả nhớ gì ngoài thủ tục "đầu tiên" để kích thích tay chân nó hoạt động nhanh hơn.
Tôi vẫn nhớ ngày ấy, toàn thân run rẩy, các giác quan cùng cơ quan, tất thảy các chi hoạt động mạnh mẽ khi lần đầu cầm cuốn truyện được trình bày khá sơ sài, cẩu thả, chữ có phần khó đọc vì đã bị photo qua nhiều nước...
Truyện đọc vẫn có cảm giác phê hơn nhiều nhé các bạn !
Anh nghiên cứu xem, nếu sống cùng: Gươm, đao thì sao?
PS:
- Em thì thấy những người đọc sách nhiều họ nghĩ sâu cay lắm, ít nói, nói câu nào là chắc câu đó.
- Ở ta các bác còn hay nói theo thành ngữ Hán nôm mới sợ nữa.
Ở ta: Biết nhiều->Chết
Không biết->Chết
Biết ít->Không Chết