Review ZMF Eikon và Atticus

AudioPsycho
1/6/2017 3:29Phản hồi: 0
monospace_ZMF_Audio (Cover 1).jpg
Những chiếc tai nghe ZMF được thiết kế bởi Zach Mehrbach trong thời gian qua đã tạo được tiếng tăm và thu lại những phản hồi tích cực trong cộng đồng audiophile trong các diễn đàn lớn như Head-fi và Superbestaudiofriend. Zach không hẳn là một kỹ sư âm thanh thực thụ, vốn dĩ, Zach là một nhạc công guitar thực thụ và đã tiếp xúc rất nhiều với âm nhạc, nhạc cụ từ khi còn bé, anh làm tai nghe theo kiểu khá thủ công, mod tới khi nào nghe bằng tai thấy hay là được, nhưng công việc độ chế và những sáng tạo miệt mài của anh đối với Fostex T50RP quả thật đáng khen. Với sự quan tâm ngày càng tăng từ thị trường âm thanh dành cho ZMF cũng như cơ duyên tiếp xúc với mẫu tai nghe huyền thoại Sony R10, Zach Mehrbach đã bị mê hoặc và quyết tâm tìm ra một hướng đi mới cho thương hiệu của mình. Đó cũng là lúc EikonAtticus bắt đầu xuất hiện trên bản thảo của anh


monospace-zmf-eikon-1.jpg monospace-zmf-eikon-2.jpg

Cùng sử dụng earcup bằng gỗ với kỹ thuật tiêu tán âm thụ động bên trong housing, dây tháo rời dùng mini XLR connector, Eikon và Atticus lại sở hữu thiết kế driver hoàn toàn khác nhau, từ đó mang lại chất âm độc đáo có một không hai cho mỗi chiếc tai nghe. Khổ nỗi, 2 con Atticus và Eikon của Zach gửi cho mình thì nhìn bên ngoài nó y chang nhau chả khác gì cả 😁 Eikon được trang bị driver với màng diaphragm biocellulose ( màng giấy sinh học, hồi xưa Sony R10 hay mấy tai nghe Denon như D7200 hiện nay vẫn dùng loại driver này ). Độ nhạy vừa phải cùng trở kháng cũng cao nên khi phối ghép với những con amplifier khỏe một chút như ..... OTL, The Element hay Lyr2 của Schiit thì Eikon bừng tỉnh, cung cấp chất tiếng rõ ràng và chi tiết và ít bị méo tiếng. Attack / decay và lực của Eikon là những điều rất tuyệt vời nhất là khi mình nghe rock và bolero ở âm lượng lớn, mình ghép Eikon với Lyr 2 dùng cặp Amperex 6922 tall bottle, vặn lớn nghe Fleet Mac Wood, Metallica hay nhạc vàng được phối âm theo kiểu mới của Trần Thái Hòa hay Hà Trần rất sống động và sướng tai :D

Về phần Atticus lại được thiết kế khác hơn với driver sử dụng màng diaphragm TPE (Thermo-Plastic Elastomer). Đây là chất liệu có độ cứng cũng như độ đàn hồi cao, cực kỳ lý tưởng để gia công linh kiện âm thanh. Eikon và Atticus cùng sở hữu mức trở kháng khoảng 300 ohm và độ nhạy 100dB/mW nên người dùng được khuyến nghị sử dụng thêm headphone amplifier công suất kha khá để khai thác hết chất âm của 2 cưng này. Tổng thể, tiếng của Atticus tối, dày, không giàu chi tiết và hơi chậm so với Eikon :D

monospace-zmf-eikon-3.jpg
monospace-zmf-eikon-4.jpg

Sản phẩm trong bài này thì Eikon và Atticus đều là phiên bản gỗ padauk và chả được dán tem tên tuổi hay khắc tên gì hết, thậm chí là finish ở housing cùng những tiểu tiết trên tai nghe cũng chưa được hoàn chỉnh, Zach bảo là 2 con này là tai nghe Demo nên thành ra nó chỉ đảm bảo nghe tốt như tai nghe sản xuất bán chính thức chứ vài tiểu tiết mỹ thuật thì chưa được hoàn chỉnh lắm. OK ! Nghe hay là được :D

ZMF Eikon

monospace_ZMF_Audio (2).jpg


Chất âm của Eikon có vẻ chi tiết và trong trẻo, sắc bén và chính xác cao ở tất cả các dải. Kiểu tiếng khoa trương và đánh rất hào sảng. Sub-bass và upper-mid được thể hiện cực kỳ tuyệt vời nên ngay cả ở mức âm lượng nhỏ, người dùng vẫn có thể dễ dàng nhận thấy độ chi tiết của âm thanh. Bass sâu và sub-bass rất lực, mạnh, kiểm soát tốt, đi kèm cùng khả năng decay nhanh chóng và chính xác nên sẽ phù hợp với các thể loại nhạc từ EDM đến Classical. Tuy nhiên, nghe What A Different A Day Make do Ingram Washington thì thấy mid-bass không tách được tách ra lắm so với low-mid và hơi thiếu chi tiết một chút thôi chứ không đáng kể. Với một số bài nhạc khó đánh ( chủ yếu dùng để thẩm âm như bản Canon in D trong album FIM Music gồm rất nhiều nhạc cụ gõ ), upper-mid của Eikon đôi khi sẽ hơi gắt nhẹ, tuy nhiên thì mình không có vấn đề gì với kiểu âm này, thậm chí là còn thích khi thể hiện được tiếng búng guitar một cách dứt khoát, gai góc hơn trong các tác phẩm có phần guitar solo. Mình nghe thử giao hưởng, Divertemento In D của Mozart (bản thu Chesky Records) thể hiện được cực rõ hiệu ứng âm thanh của Eikon, cho người nghe cảm giác như đang ngồi trước sân khấu hòa nhạc. Cảm giác âm học vô cùng trung thực và đầy đủ cùng âm tầng cực rộng mang lại cho người nghe sự hưng phấn khó tả.

monospace_ZMF_Audio (4).jpg

Tiếng treble của Eikon rất sôi nổi, giàu sức sống, đầy năng lượng và có kiểm soát, không quá gắt, độ ngân của các nốt dải cao rất đẹp, lung linh với cường độ vừa phải. Mehrbach cho biết, tiếng treble và phần gọn gàng của âm bass là do sự góp phần của combo màng giấy sinh học với thiết kế cong của earcup phần nào cũng giúp tăng cường sự định dạng của treble và bass, đồng thời, tạo ra hiệu ứng âm thanh đặc biệt, nhất là đối với các bản thu binaural hay xử lý âm học Dolby Surround trong phòng thu chuyên nghiệp – cái này mình chịu, không nghe ra :D

ZMF Atticus

Quảng cáo



Nếu so với Eikon, Atticus có phần hơi yếu thế ở khả năng thể hiện độ chi tiết và trong trẻo, tuy nhiên không có nghĩa là nó kém chất lượng. Atticus thiên về giai điệu mượt mà và tình cảm hơn, mang lại một trải nghiệm nghe vô cùng thư giãn phù hợp với những ai chỉ muốn thưởng thức âm nhạc một cách phổ thông và bình dân :D. Chất âm tổng thể của tai nghe có phần tự nhiên và hơi tối một chút nên sẽ không gây mệt tai khi nghe trong thời gian dài.

monospace_ZMF_Audio (7).jpg

Bass của Atticus đánh tốc nhanh không nổi vì phần upper-bass không có độ căng và thiếu lực, thiếu kiểm soát hơn khá nhiều so với Eikon. Mid của Atticus hơi quyện, ít chi tiết ở cả high-mid lẫn low-mid, nó không quá trong trẻo và không sáng được như Eikon. Hix, viết tới đây thì hình như mình bị con Eikon ám ảnh nên thành ra có phần hơi thiên vị =)). Tóm lại là, nếu lấy Atticus mà nghe trữ tình hay nhạc nhẹ nhàng sến sẩm thì tuyệt zời, thậm chí là nghe Pop hay EDM cũng tốt nốt, Atticus chỉ thọt và đuối sức khi đánh Rock mà thôi. Mình nghe Bad Self Portraits của Lake Street Dive với giọng soul mê hoặc của Rachel Price như bao trùm không gian xung quanh người nghe, thể hiện một cách rõ ràng, khoáng đạt và không quá gắt. Điểm xuyết cho giọng hát là tiếng nhạc cụ được phân tách rõ ràng ở từng vị trí với các điểm nhấn và kết nối liền mạch mang lại trải nghiệm nghe rất thú vị. Atticus dường như không quá quan tâm đến phần decay hay tách âm, mà chỉ cố gắng thể hiện nó như thế nào cho mượt mà nhất mà thôi. Phần treble của Atticus khá ngọt ngào và không “present” bằng Eikon càng làm nổi bật được chất âm “sang chảnh” của nó.

Âm trường của Atticus không quá rộng để người nghe có cảm giác được tiếp xúc gần gũi hơn với âm thanh xung quanh mình. Tuy vậy nếu so sánh với các mẫu tai nghe closed và semi-open hiện nay thì Atticus vẫn dễ dàng chiếm thế thượng phong. Như đã đề cập ở phần giới thiệu, attack/decay của Atticus chưa thể hiện được tốt bằng Eikon tuy nhiên chất âm nịnh tai của nó vẫn là một điều mà người nghe có thể khỏa lấp ranh giới này.

Lời kết


Eikon và Atticus đều có chất lượng âm thanh cực tốt và sở hữu những đặc điểm âm học quan trọng cần có của một chiếc tai nghe cao cấp. Tùy theo sở thích nghe cũng như thể loại nhạc yêu thích của mình, Eikon và Atticus sẽ thể hiện được những điểm sáng riêng. Nếu Eikon thiên về chất âm sắc nét và tiếng bass sâu, thích hợp để nghe Classical, Blue, Rock, Metal hay các bản thu chất lượng cao và nhiều nhạc cụ thì Atticus lại nổi bật ở pop, hip-hop, R&B, Jazz, hay nhạc trữ tình Việt Nam nhờ chất tiếng ấm áp và vocal mềm mại.

Quảng cáo

Chia sẻ

Xu hướng

Xu hướng

Bài mới









  • Chịu trách nhiệm nội dung: Trần Mạnh Hiệp
  • © 2024 Công ty Cổ phần MXH Tinh Tế
  • Địa chỉ: Số 70 Bà Huyện Thanh Quan, P. Võ Thị Sáu, Quận 3, TPHCM
  • Số điện thoại: 02822460095
  • MST: 0313255119
  • Giấy phép thiết lập MXH số 11/GP-BTTTT, Ký ngày: 08/01/2019