Khi Death Stranding ra mắt trên PS4 hồi tháng 11 năm ngoái, không một ai dám nghĩ rằng rồi thế giới nước Mỹ hậu tận thế sẽ trở thành sự thật chỉ vài tháng sau đó, khi đại dịch COVID-19 hoành hành khiến hàng trăm nghìn người thiệt mạng. Tất cả phải “trú ẩn” trong nhà để cách ly xã hội, ngăn chặn tốc độ lây lan của virus chết người, và những người làm nhiệm vụ “kết nối” và “giúp đỡ” mọi người lại chính là những nhân viên chuyển phát hàng hóa của bưu cục hay các dịch vụ như Amazon và UPS.
Ủa nghe đời thật sao giống trong game vậy?
Chỉ chưa đầy 1 năm sau khi ra mắt trên PS4, Death Stranding đã được phát hành lại trên PC, ứng dụng cấu hình và hiệu năng khủng của những cỗ máy tính chơi game để đưa một trong những tác phẩm có đồ họa đẹp nhất trên cỗ máy của Sony vươn tới một tầm mới, hiển thị hình ảnh ở độ phân giải 4K native, mở khóa tốc độ khung hình trên màn 144Hz hoặc hơn. Và thậm chí trong phiên bản game trên PC, Kojima Production còn ứng dụng cả công nghệ nâng cấp đồ họa DLSS của Nvidia, render trò chơi ở độ phân giải thấp hơn output, rồi dùng nhân tensor trong card đồ họa RTX để xử lý những chi tiết còn thiếu, qua đó tạo ra một trò chơi vừa đẹp vừa nhẹ.
Ủa nghe đời thật sao giống trong game vậy?
Chỉ chưa đầy 1 năm sau khi ra mắt trên PS4, Death Stranding đã được phát hành lại trên PC, ứng dụng cấu hình và hiệu năng khủng của những cỗ máy tính chơi game để đưa một trong những tác phẩm có đồ họa đẹp nhất trên cỗ máy của Sony vươn tới một tầm mới, hiển thị hình ảnh ở độ phân giải 4K native, mở khóa tốc độ khung hình trên màn 144Hz hoặc hơn. Và thậm chí trong phiên bản game trên PC, Kojima Production còn ứng dụng cả công nghệ nâng cấp đồ họa DLSS của Nvidia, render trò chơi ở độ phân giải thấp hơn output, rồi dùng nhân tensor trong card đồ họa RTX để xử lý những chi tiết còn thiếu, qua đó tạo ra một trò chơi vừa đẹp vừa nhẹ.
Trước giờ DLSS vốn chỉ xuất hiện trong rất ít tác phẩm game, đếm chỉ trên đầu ngón tay như Control, MechWarrior 5, Wolfenstein Young Blood và Deliver Us To The Moon. Death Stranding là trò chơi thứ 5 tuyên bố hỗ trợ DLSS. Vậy công nghệ này giúp trò chơi đẹp hơn và máy nhẹ hơn thật hay không? Mời anh em cùng mình thưởng thức thế giới ảo tuyệt đẹp của Death Stranding trên PC.
Nhập vai anh shipper mô phỏng chạy bộ
Gameplay của Death Stranding rất đơn giản. Anh em chỉ cần nhận nhiệm vụ chuyển hàng từ nơi này đến nơi khác, qua đó mở ra những bí ẩn của thế giới nước Mỹ hậu thảm họa, khi những thành phố lớn co cụm tự sinh tồn để chống lại những bóng ma từ thế giới bên kia, thông qua một sự kiện khiến gần như toàn bộ sinh vật trên thế giới diệt vong gọi là Death Stranding.
Thông qua những kiện hàng, Sam sẽ kết nối tất cả những nơi anh đi qua thông qua Chiral Network, hệ thống mạng internet giả tưởng cho phép con người chia sẻ thông tin với nhau, kết nối dữ liệu quá khứ và hiện tại một cách nhanh chóng. Gọi Death Stranding là mô phỏng chạy bộ cũng không sai, vì nó mô phỏng chính xác một cách đáng ngạc nhiên việc đi bộ trên từng dạng địa hình, dưới sức nặng của những kiện hàng cồng kềnh sau lưng. Vác quá nhiều hàng thì đi sẽ chậm, hàng quá cao thì sẽ dễ mất thăng bằng, ấy là chưa kể những rặng núi đá, hay những vùng ngập nước luôn sẵn sàng khiến nhân vật chính của chúng ta ngã nhào, làm hỏng hóc những kiện hàng đang phải vận chuyển.
Hỏng hóc quá nhiều, “khách” có thể sẽ không nhận hàng vì hầu hết nhiệm vụ đều yêu cầu hàng giao phải còn 50% độ nguyên vẹn. Nếu như những game khác, anh em chỉ cần ấn nút W hay đẩy cần analog về phía trước, nhân vật sẽ tự di chuyển, thì trong Death Stranding, việc nghiên cứu địa hình và di chuyển một cách chậm rãi khôn ngoan là nhất. Game quả thật không phải thứ dành cho những người nóng vội. Dục tốc bất đạt, hiếm khi thấy một trò chơi nào dạy người chơi câu nói này một cách hoàn hảo như Death Stranding.
Để giúp ích cho Sam, trong quá trình chơi game, càng kết nối nhiều khu vực lại với nhau, Sam sẽ có nhiều món đồ khác để giúp ích, từ bộ khung exoskeleton chịu lực, chạy nhanh hay di chuyển thoải mái trong mọi địa hình, cho đến cả vũ khí để chống lại lũ khủng bố hay đám ăn cắp hàng. Thậm chí về sau còn có thể chiến đấu được với cả những hồn ma (Beached Things) và giải thoát cho họ về thế giới bên kia nữa. Cùng với đó là cả xe máy, xe tải, và máy in 3D tạo ra những công trình như cầu, cột sạc pin, hòm thư để cất bớt đồ hoặc nhờ người khác giao hàng giúp mình,… Không chỉ có những chiếc thang xếp hay dây leo, mà Death Stranding có không ít những thứ để giúp chuyến đi giao hàng của nhân vật chính diễn ra nhanh và an toàn nhất.
Quảng cáo
Mặc dù vậy, khi chơi game một mình, rất dễ nản vì ngay cả khi có những công cụ hỗ trợ lận lưng, việc chinh phục những rặng núi để đưa hàng đến đúng người cần nhận vẫn tốn rất nhiều thời gian và công sức. Chỉ đến khi anh em cố gắng “lết” qua Chapter 3 để đến với Chapter 4 (đúng nghĩa đen luôn, chơi 10 tiếng đồng hồ đầu tiên game rất khổ sở và khó chịu). Như đã nói, nếu xét trên những quy tắc thông thường của game, thì những nhiệm vụ của Death Stranding không hề đem lại cảm giác thỏa mãn đáng lẽ ra phải có. Mọi chuyện chỉ khác sau khi anh em đến được Chapter 4.
Lúc này, Death Stranding thể hiện nó giống hệt như một game online, chí ít là sau khi anh em kết nối một địa điểm nhất định với Chiral Network. Nhưng thay vì những người chơi cùng một server lập party tản bộ ship hàng song hành cho vui, thì thế giới game chỉ hiện ra những công trình mà anh em cùng những người chơi khác đã xây dựng, hay những biển báo mang tính chất cảnh báo hoặc khích lệ người chơi. Thậm chí, game còn cho phép anh em lấy tài nguyên mình có để chung tay xây dựng những cung đường nhựa để chạy xe, lên đời từ ship hàng đi bộ lên… taxi tải. Cảm giác cùng những người bạn trong một server, không biết mặt chỉ biết tên bỏ đủ nguyên vật liệu để hình thành con đường phẳng lì thẳng tắp, rồi dùng chúng để ship được nhiều hàng hơn, đi nhanh hơn, an toàn hơn là thứ gì đó rất khác trong Death Stranding.
Tựa game tưởng chừng nhàm chán sau vài chương đầu khổ sở bỗng trở thành một mạng xã hội đúng nghĩa, mà không hề có những tác động tiêu cực như khi anh em lên Facebook cãi nhau hay đọc tin tức tiêu cực hàng ngày. Những người chơi cùng một máy chủ, những “Sam Porter Bridge” khác cùng chu du trong thế giới hoang sơ như anh em không xuất hiện, nhưng tất cả những công trình họ tạo nên đều hiện diện ở đó, giúp anh em hoàn thành trò chơi theo cách bớt khó nhọc hơn. Mọi người giúp anh em, và tương tự, những cây cầu, những trạm sạc pin hay những chiếc thang anh em đặt vào thế giới ảo cũng sẽ giúp ngược lại họ trong quãng đường kết nối nước Mỹ giả tưởng.
Quảng cáo
Cần có thêm nhiều game nữa ứng dụng DLSS
Trong Death Stranding bản PC, Kojima Productions không ứng dụng ray tracing thời gian thực, mà chỉ ứng dụng công nghệ DLSS của Nvidia để khiến game vừa đẹp vừa nhẹ. Có hai tùy chọn trong game là Quality, đẩy cao chất lượng đồ họa của game, và Performance, render hình ảnh của trò chơi ở độ phân giải thấp nhất có thể rồi card đồ họa sẽ “ghép” nốt những chi tiết còn thiếu vào mỗi khung hình. Nếu như anh em không có card đồ họa RTX, thì game vẫn có những tính năng khử răng cưa và làm mượt hình ảnh khác như TAA và FidelityFX Sharpening.
Nhưng DLSS ấn tượng đến mức nào, mời anh em xem hai tấm hình so sánh game ngay dưới đây. Hình bên trái là DLSS Quality, còn hình bên phải mình chọn TAA + FidelityFX Sharpening cùng tùy chọn làm nét hình ảnh ở mức tối đa:
Như anh em có thể thấy, DLSS của Nvidia thực sự là thứ rất nhiều trò chơi nên ứng dụng chứ không chỉ vỏn vẹn đếm trên đầu ngón tay được nhõn 5 game như mình đã liệt kê ở trên. Dù chất lượng hình ảnh và chi tiết vật thể không khác biệt quá nhiều so với bản game trên PS4 khi ứng dụng Temporal Anti Aliassing, nhưng DLSS khiến tất cả những vật thể ở xa nhìn vừa đủ chi tiết, nhưng cùng lúc không bị nét đến mức giả tạo. Hiệu ứng xa gần của game cũng thể hiện rất tốt thông qua DLSS, khiến game giống đời thực nhất có thể, còn với TAA và FidelityFX, những rặng núi đá ở xa vẫn nét căng, nhìn rất giả tạo. Ấy là chưa kể những chi tiết nhỏ ở xa như lan can cầu trong hình trên, TAA không thể mượt như DLSS được.
Ấy là chưa kể, DLSS còn cho phép máy tính hoạt động hết công suất để tạo ra tốc độ khung hình cao nhất có thể. Thử nghiệm với cỗ máy tính của mình với chip Ryzen 7 2700X và card đồ họa RTX 2070, ở độ phân giải 2K native, game chạy ở tốc độ khung hình từ 55 đến 62 FPS, nhưng khi bật DLSS Quality, game lên được 80 đến 90 FPS, và thậm chí còn hơn thế với chế độ DLSS Performance, khi độ phân giải render được hạ xuống mức thấp nhất. Tiếc một điều rằng, game không hiển thị độ phân giải gốc khi card đồ họa render hình ảnh, không như Control, hiển thị rõ ràng độ phân giải gốc, nên không rõ Quality và Performance là nâng cấp từ độ phân giải nào lên.
DLSS hoạt động không giống như checkerboard rendering trên game PS4, nhưng về cơ bản mục tiêu của cả hai kỹ thuật này là giống nhau, đó là tối ưu khả năng của phần cứng, không bắt máy tính hay console phải render game ở độ phân giải native, từ đó cho phép cỗ máy PS4 Pro không mấy mạnh mẽ so với chuẩn mực của năm 2020 vẫn chơi được game trên màn hình 4K. Điều tương tự cũng xảy ra với DLSS, khi chơi game ở độ phân giải 4K, card đồ họa RTX sẽ render game ở độ phân giải 1080p rồi upscale lên nhờ vào thuật toán xử lý qua tensor core.
Và kết quả là như anh em có thể thấy trong clip review trên đây, game rất mượt, và từng chi tiết đồ họa mà hãng game dày công thiết kế, sử dụng bộ hình ảnh gốc mô tả môi trường Bắc Âu được thể hiện trên màn hình PC ở tốc độ FPS cao, theo cách hiếm có trò chơi nào làm được. Chỉ hơi tiếc là chi tiết khuôn mặt của dàn diễn viên nổi tiếng lại không có nhiều cải thiện so với PS4, có lẽ đây là lỗi của Kojima Production khi không đủ thời gian nâng cấp chất lượng texture gương mặt nhân vật.
Mong là, đến thế hệ card đồ họa mới của Nvidia, họ sẽ tối ưu được DLSS để thật nhiều những hãng game có thể ứng dụng công nghệ mà mình nghĩ còn quan trọng hơn cả ray tracing trong việc hiển thị thế giới ảo của trò chơi điện tử trong tương lai.
Tạm kết
Không nhiều những trò chơi điện tử đem lại nhiều suy nghĩ cho người chơi, thậm chí tạo ra cả những tranh cãi về việc nó có xuất sắc như nhiều nhà phê bình khẳng định như Death Stranding. Cốt truyện của game khi nó ra mắt có thể coi là hơi nhảm nhí và nhiều lỗ hổng. Nhưng nó lại rất phù hợp với gameplay, khi anh em phải đơn độc đi làm shipper, để rồi nhẹ lòng khi thấy những cây cầu mà người chơi khác đã đặt ở đúng chỗ anh em chưa biết làm thế nào để vượt qua.
Nói đến Death Stranding thì không thể bỏ qua Hideo Kojima, một trong những nhà làm game nổi tiếng nhất thời điểm hiện tại. Ông có một dàn fan hâm mộ đông đảo và nhiệt thành, tới mức giống như một giáo phái vậy. Không phải quyết định nào Kojima tạo ra trong game cũng là thứ đột phá hoặc khiến gameplay trở nên hoàn mỹ, nhưng fan của ông chẳng bao giờ phàn nàn cả. Tương tự với Death Stranding, trò chơi mang đầy những chi tiết thể hiện rõ cá tính của người đạo diễn Nhật Bản. Có lúc nó khiến người ta trầm trồ, nhưng cũng có lúc lại đặt ra câu hỏi vì sao lại làm như thế.
Suy cho cùng, với những cố gắng tạo ra một thế giới ảo vừa cuốn hút vừa đem lại nhiều thông điệp đầy giá trị ngoài đời thực, Death Stranding là một trò chơi vừa phiền toái, nhưng cùng lúc cũng rất tuyệt vời.