Mình được tiếp cận một bài phân tích khá thú vị dựa trên một khảo sát được thực hiện tại các quốc gia châu Á và Âu, Mỹ về thái độ đối với người giàu. Về cơ bản, người dân các nước như Việt Nam, Nhật, Hàn, Trung Quốc có khát khao trở nên giàu có hơn người dân các nước châu Âu hay Mỹ. Và thái độ đối với người giàu cũng tích cực hơn.
Đây là cuộc khảo sát diện rộng được thực hiện tại một số nước phương Tây như Anh, Mỹ, Đức, Pháp, Ý… và các nước như Trung Quốc, Việt Nam, Hàn Quốc và Nhật Bản trong khoảng thời gian 2020-2021. Số lượng người dân thực hiện khảo sát với mỗi quốc gia là 1 ngàn người. Đây là một khảo sát mang tính học thuật và chuyên sâu, để cho công bằng nhất về dân số, tính chất con người thì ba chỉ số đã được sử dụng để cho ra kết quả khách quan nhất. Mình sẽ không dịch chi tiết bài phân tích mà chỉ dịch cái gọi là kết quả dựa trên ba chỉ số này, anh em nào muốn xem chi tiết thì dùng link nguồn bên dưới nhé.
Chỉ 28% người dân các nước phương Tây cho rằng khá quan trọng hoặc rất quan trọng để trở nên giàu có thì với nhóm bốn nước châu Á con số này là 58%. Riêng Việt Nam là 76% số người được khảo sát nói rất quan trọng để trở thành người giàu. Bài phân tích cho rằng người dân châu Á có khát khao thành công hơn, và điều đó lý giải cho sự tăng trưởng kinh tế và năng động ở đây, đặc biệt là Việt Nam và Trung Quốc.
Khảo sát này nói những người trẻ (dưới 30) có khát khao làm giàu hơn những người nhóm tuổi 55-60 trở lên. Còn xét theo thu nhập thì những người có thu nhập thấp sẽ khát khao trở nên giàu có hơn những người nhóm thu nhập trên. Nhóm thu nhập muốn trở nên giàu có nhất ở Việt Nam là từ 7,5 - 11 triệu/tháng. Ở hầu hết các nước có khảo sát, cả phương Tây thì người trẻ nghĩ sẽ quan trọng để kiếm nhiều tiền hơn là người lớn tuổi. Về giới tính, khát khao làm giàu chủ yếu nghiêng về nam giới nhiều hơn nữ giới nhưng riêng Việt Nam thì lại khác, phụ nữ muốn làm giàu nhiều hơn đàn ông.
Khi được hỏi những ai có khả năng cao trở nên giàu có thì ở Việt Nam, xếp đầu tiên là nhà đầu tư tài chính, thứ ba là đầu tư bất động sản, trái ngược với các nước khác trong khu vực khi doanh nhân mới là những người dễ giàu. Trái lại, những người tự làm (self-employed) ở Việt Nam được xếp vào hạng khó giàu, trong khi ở Hàn Quốc ở vị trí thứ 3 và Nhật là thứ 5. Sở dĩ, phân tích nhận định rằng những người tham gia khảo sát ở Việt Nam có những liên tưởng khác nhau về thuật ngữ tự làm.
Câu hỏi tiếp theo mà những người tham gia khảo sát nhận được là có quen biết ai là người giàu hay không, ở Việt Nam là tài sản trên 10 tỉ đồng. Trong khi ở Nhật thì có 17% người khảo sát biết mà thôi, Trung Quốc là 37%, Hàn Quốc là 43% thì ở Việt Nam là 69% quen biết một người giàu.
Về mặt đạo đức, chân thành (honesty) là đức tính quan trọng nhưng đó là một trong những thứ xếp hạng thấp nhất khi người tham gia khảo sát đánh giá về người giàu. Thấp nhất là người dân Ý đánh giá 1%, Nhật là 5% và với Việt Nam là 14%, Trung Quốc 24% nhận xét người giàu là chân thành. Cái thú vị ở đây là những người tham gia khảo sát đều cho rằng những người giàu mà họ quen biết thì chân thành hơn những người giàu không thân quen (in general). Cái này đúng với nghiên cứu của các nhà khoa học khi cho rằng thái độ của chúng ta với những người có quan hệ gần, quen biết sẽ tích cực hơn với nhóm người giàu được định hình bởi phương tiện truyền thông.
Hầu hết chúng ta đều đồng ý người giàu nên bị đánh thuế cao hơn, nhưng quan điểm về cái mức độ cao này khác nhau. Ở Việt Nam, 63% người khảo sát cho rằng nên đánh thuế cao với người giàu nhưng không phải rất cao, trong khi hầu hết những nước khác cho rằng không những phải đánh thuế cao mà còn rất cao với những người nhiều tiền.
Về vị trí công việc và mức thu nhập, 14% người Việt cho rằng vô lý khi các quản lý có thu nhập cao hơn 100 lần nhân viên mà họ không làm nhiều bằng, trong khi 45% đồng ý rằng các công ty có thể thuê các quản lý tốt và lương cao miễn là họ có thể trả lương. Người Trung Quốc giống với người châu Âu và Mỹ khi 57% cho rằng rất vô lý khi các quản lý có thu nhập cao hơn 100 lần nhân viên mà không làm nhiều việc và chăm chỉ bằng. Chỉ 33% là đồng ý.
Nguồn: Online Library
Đây là cuộc khảo sát diện rộng được thực hiện tại một số nước phương Tây như Anh, Mỹ, Đức, Pháp, Ý… và các nước như Trung Quốc, Việt Nam, Hàn Quốc và Nhật Bản trong khoảng thời gian 2020-2021. Số lượng người dân thực hiện khảo sát với mỗi quốc gia là 1 ngàn người. Đây là một khảo sát mang tính học thuật và chuyên sâu, để cho công bằng nhất về dân số, tính chất con người thì ba chỉ số đã được sử dụng để cho ra kết quả khách quan nhất. Mình sẽ không dịch chi tiết bài phân tích mà chỉ dịch cái gọi là kết quả dựa trên ba chỉ số này, anh em nào muốn xem chi tiết thì dùng link nguồn bên dưới nhé.
Chỉ 28% người dân các nước phương Tây cho rằng khá quan trọng hoặc rất quan trọng để trở nên giàu có thì với nhóm bốn nước châu Á con số này là 58%. Riêng Việt Nam là 76% số người được khảo sát nói rất quan trọng để trở thành người giàu. Bài phân tích cho rằng người dân châu Á có khát khao thành công hơn, và điều đó lý giải cho sự tăng trưởng kinh tế và năng động ở đây, đặc biệt là Việt Nam và Trung Quốc.
Khảo sát này nói những người trẻ (dưới 30) có khát khao làm giàu hơn những người nhóm tuổi 55-60 trở lên. Còn xét theo thu nhập thì những người có thu nhập thấp sẽ khát khao trở nên giàu có hơn những người nhóm thu nhập trên. Nhóm thu nhập muốn trở nên giàu có nhất ở Việt Nam là từ 7,5 - 11 triệu/tháng. Ở hầu hết các nước có khảo sát, cả phương Tây thì người trẻ nghĩ sẽ quan trọng để kiếm nhiều tiền hơn là người lớn tuổi. Về giới tính, khát khao làm giàu chủ yếu nghiêng về nam giới nhiều hơn nữ giới nhưng riêng Việt Nam thì lại khác, phụ nữ muốn làm giàu nhiều hơn đàn ông.
Khi được hỏi những ai có khả năng cao trở nên giàu có thì ở Việt Nam, xếp đầu tiên là nhà đầu tư tài chính, thứ ba là đầu tư bất động sản, trái ngược với các nước khác trong khu vực khi doanh nhân mới là những người dễ giàu. Trái lại, những người tự làm (self-employed) ở Việt Nam được xếp vào hạng khó giàu, trong khi ở Hàn Quốc ở vị trí thứ 3 và Nhật là thứ 5. Sở dĩ, phân tích nhận định rằng những người tham gia khảo sát ở Việt Nam có những liên tưởng khác nhau về thuật ngữ tự làm.
Câu hỏi tiếp theo mà những người tham gia khảo sát nhận được là có quen biết ai là người giàu hay không, ở Việt Nam là tài sản trên 10 tỉ đồng. Trong khi ở Nhật thì có 17% người khảo sát biết mà thôi, Trung Quốc là 37%, Hàn Quốc là 43% thì ở Việt Nam là 69% quen biết một người giàu.
Về mặt đạo đức, chân thành (honesty) là đức tính quan trọng nhưng đó là một trong những thứ xếp hạng thấp nhất khi người tham gia khảo sát đánh giá về người giàu. Thấp nhất là người dân Ý đánh giá 1%, Nhật là 5% và với Việt Nam là 14%, Trung Quốc 24% nhận xét người giàu là chân thành. Cái thú vị ở đây là những người tham gia khảo sát đều cho rằng những người giàu mà họ quen biết thì chân thành hơn những người giàu không thân quen (in general). Cái này đúng với nghiên cứu của các nhà khoa học khi cho rằng thái độ của chúng ta với những người có quan hệ gần, quen biết sẽ tích cực hơn với nhóm người giàu được định hình bởi phương tiện truyền thông.
Hầu hết chúng ta đều đồng ý người giàu nên bị đánh thuế cao hơn, nhưng quan điểm về cái mức độ cao này khác nhau. Ở Việt Nam, 63% người khảo sát cho rằng nên đánh thuế cao với người giàu nhưng không phải rất cao, trong khi hầu hết những nước khác cho rằng không những phải đánh thuế cao mà còn rất cao với những người nhiều tiền.
Về vị trí công việc và mức thu nhập, 14% người Việt cho rằng vô lý khi các quản lý có thu nhập cao hơn 100 lần nhân viên mà họ không làm nhiều bằng, trong khi 45% đồng ý rằng các công ty có thể thuê các quản lý tốt và lương cao miễn là họ có thể trả lương. Người Trung Quốc giống với người châu Âu và Mỹ khi 57% cho rằng rất vô lý khi các quản lý có thu nhập cao hơn 100 lần nhân viên mà không làm nhiều việc và chăm chỉ bằng. Chỉ 33% là đồng ý.
Nguồn: Online Library