Một chủ đề không còn xa lạ "Phẫu thuật thẩm mỹ" đã được tác giả Yufan Lu đến từ Trung Quốc khai thác bằng cách thực hiện dự án ảnh từ năm 2018. Qua dự án này, chúng ta có thể thấy là có rất nhiều cách để kể chuyện, kết hợp giữa chụp ảnh và thu thập dữ liệu từ những nguồn khác nhau rồi đem về tổng hợp, phân tích, rồi cắt ghép, sửa đổi hình ảnh một cách có chủ ý để nêu lên suy nghĩ, cảm nhận riêng của nhiếp ảnh gia về chủ đề mà họ quan tâm. Dự án vẫn đang tiếp tục được Yufan Lu thực hiện. Mời các bạn xem ảnh và những dòng chia sẻ của tác giả.
"Ở Trung Quốc, mỗi năm có hơn 10 triệu người phẫu thuật thẩm mỹ. Khi càng ngày có càng nhiều người muốn thay đổi gương mặt của bản thân và việc phẫu thuật thẩm mỹ đang trở thành một phuơng thức để đo lường đối với nhiều người, tôi muốn biết những lý do và cơ chế đằng sau việc này.
Tôi đã tới các trung tâm phẫu thuật thẩm mỹ khác nhau để được chẩn đoán và tôi yêu cầu "những nhà thiết kế sắc đẹp" lên kế hoạch phẫu thuật cho gương mặt mình. Ngoài việc chỉ ra các "khuyết điểm" của tôi, họ còn đưa ra những giải pháp khác nhau theo sở thích của tôi, để tôi chọn những kiểu gương mặt phổ biến nhất như chọn những món đồ trên kệ hàng - như thể khuôn mặt là trở ngại duy nhất của tôi đối với cuộc sống mơ ước đó. Tôi cảm nhận được khao khát và sự yếu đuối của mình trước sự áp đảo của văn hóa tiêu dùng.
Ngoài ảnh chụp những chẩn đoán về phẫu thuật thẩm mỹ của bản thân và ảnh chụp một số địa điểm phẫu thuật thẩm mỹ, tôi còn thu thập những tấm hình chân dung trước khi phẫu thuật của những người đã làm dịch vụ này trên trang web của nhiều bên khác nhau. Sau đó, tôi xóa watermark mà các trang web để trên ảnh để tấm ảnh trở về nguyên bản rồi tôi dùng dao cắt nhiều mảnh hoa văn trên bức hình. Cuối cùng, tôi viết cạnh những tấm hình suy nghĩ của những người đã thực hiện phẫu thuật. Những bức ảnh này làm tôi nhớ đến mặt nạ tử thần, các bức ảnh khám nghiệm tử thi hoặc có lẽ tất cả những tấm hình này - vào khoảnh khắc mà chúng được làm ra, gợi nhắc về quá khứ và sự mất mát. Nhưng những tấm chân dung này còn là về hi vọng, sự bất an, quyết tâm, lời tạm biệt, bí mật,...
Tôi vẫn đang tiếp tục thực hiện dự án này và tôi mong mình sẽ làm một cuốn sách ảnh cho nó."
"Ở Trung Quốc, mỗi năm có hơn 10 triệu người phẫu thuật thẩm mỹ. Khi càng ngày có càng nhiều người muốn thay đổi gương mặt của bản thân và việc phẫu thuật thẩm mỹ đang trở thành một phuơng thức để đo lường đối với nhiều người, tôi muốn biết những lý do và cơ chế đằng sau việc này.
Tôi đã tới các trung tâm phẫu thuật thẩm mỹ khác nhau để được chẩn đoán và tôi yêu cầu "những nhà thiết kế sắc đẹp" lên kế hoạch phẫu thuật cho gương mặt mình. Ngoài việc chỉ ra các "khuyết điểm" của tôi, họ còn đưa ra những giải pháp khác nhau theo sở thích của tôi, để tôi chọn những kiểu gương mặt phổ biến nhất như chọn những món đồ trên kệ hàng - như thể khuôn mặt là trở ngại duy nhất của tôi đối với cuộc sống mơ ước đó. Tôi cảm nhận được khao khát và sự yếu đuối của mình trước sự áp đảo của văn hóa tiêu dùng.
Ngoài ảnh chụp những chẩn đoán về phẫu thuật thẩm mỹ của bản thân và ảnh chụp một số địa điểm phẫu thuật thẩm mỹ, tôi còn thu thập những tấm hình chân dung trước khi phẫu thuật của những người đã làm dịch vụ này trên trang web của nhiều bên khác nhau. Sau đó, tôi xóa watermark mà các trang web để trên ảnh để tấm ảnh trở về nguyên bản rồi tôi dùng dao cắt nhiều mảnh hoa văn trên bức hình. Cuối cùng, tôi viết cạnh những tấm hình suy nghĩ của những người đã thực hiện phẫu thuật. Những bức ảnh này làm tôi nhớ đến mặt nạ tử thần, các bức ảnh khám nghiệm tử thi hoặc có lẽ tất cả những tấm hình này - vào khoảnh khắc mà chúng được làm ra, gợi nhắc về quá khứ và sự mất mát. Nhưng những tấm chân dung này còn là về hi vọng, sự bất an, quyết tâm, lời tạm biệt, bí mật,...
Tôi vẫn đang tiếp tục thực hiện dự án này và tôi mong mình sẽ làm một cuốn sách ảnh cho nó."
Chẩn đoán phẫu thuật thẩm mỹ dành cho tôi - 1
Bên trong một phòng tư vấn phẫu thuật thẩm mỹ tại Bắc Kinh, Trung Quốc
Chẩn đoán phẫu thuật thẩm mỹ dành cho tôi - 2
Thềm cửa ra vào của một trung tâm phẫu thuật thẩm mỹ tại Bắc Kinh, Trung Quốc
Chẩn đoán phẫu thuật thẩm mỹ dành cho tôi - 3
Bên trong một phòng tư vấn phẫu thuật thẩm mỹ tại Bắc Kinh, Trung Quốc
Chẩn đoán phẫu thuật thẩm mỹ dành cho tôi - 2
Thềm cửa ra vào của một trung tâm phẫu thuật thẩm mỹ tại Bắc Kinh, Trung Quốc
Chẩn đoán phẫu thuật thẩm mỹ dành cho tôi - 3
Quảng cáo
Khám da tại một trung tâm phẫu thuật thẩm mỹ ở Bắc Kinh, Trung Quốc
Một góc phòng tư vấn phẫu thuật thẩm mỹ tại Tô Châu, Trung Quốc
Nỗi ám ảnh
Chẩn đoán phẫu thuật thẩm mỹ dành cho tôi - 4
Quảng cáo
Hầm thời gian - 1
Cầu thang bộ có tên "hầm thời gian" ở một trung tâm phẫu thuật thẩm mỹ, Bắc Kinh, Trung Quốc
Hầm thời gian - 2
Chẩn đoán phẫu thuật thẩm mỹ dành cho tôi - 5
Một chiếc gương soi đầy dấu vân tay, được tạo dựng dựa trên chiếc gương tôi thấy tại phòng phẫu thuật thẩm mỹ tại Tô Châu, Trung Quốc
Có tám bức ảnh chân dung những người đã thực hiện phẫu thuật thẩm mỹ, được chụp trước khi họ tiến hành phẫu thuật. Những bức ảnh này được đăng trên các trang web làm dịch vụ, cùng với những tấm hình selfie của họ sau khi phẫu thuật, theo đó là "cảm xúc" xuyên suốt cuộc hành trình đến với cái đẹp. Mặc dù trang web nói rằng những "cảm xúc" này là do khách hàng của họ viết nhưng có vẻ như các dòng chữ này dùng để thuyết phục người xem thì đúng hơn. Tôi lưu lại những tấm hình trước phẫu thuật, gỡ bỏ các dấu watermark thương mại do trang web để lên, dùng dao cắt, rạch họa tiết trên bức hình và tìm kiếm những cảm xúc thực sự mà các nhân vật đã để lại trên các diễn đàn, phát biểu trên tivi,... rồi ghép chúng chung với nhau. Các bức ảnh được khôi phục và xử lý lại.
"Tôi mỉm cười mỗi khi nhìn thấy mình trong gương."
"Đó là lần đầu tiên tôi được gọi là "Nữ thần". Lần đầu tiên tôi được một chàng trai đẹp trai như hoàng tử để ý. Lần đầu tiên tôi thích được chụp ảnh. Lần đầu tiên tôi nghĩ mình đã chi tiền một cách hợp lí. Lần đầu tiên tôi biết rằng những người xinh đẹp được đối xử thật khác biệt. Lần đầu tiên không còn ai gọi tôi là đồ xấu xí hay gọi tôi là một thằng đàn ông. Lần đầu tiên tôi dám đăng một bức hình lên mạng xã hội, nói rằng hôm nay trông mình hơi lạc lõng. Lần đầu tiên tôi dám lên tiếng cho bản thân mình mà không cần lo lắng về những lời bình phẩm như "Những người xấu xí luôn gây rắc rối". Mặc dù tôi xuất thân từ một gia đình bình thường, mọi người vẫn nghĩ tôi giàu có. Miễn là tính cách của tôi không quá tệ, tôi có thể trở nên nổi tiếng."
"Từ khi mới học lớp bốn ở trường tiểu học, tôi đã có khao khát được phẫu thuật thẩm mỹ. Nghe có vẻ thật khó tưởng tượng nhưng trong đầu óc con trẻ của tôi lúc đó, ngoài việc làm toán, tôi có kế hoạch sẽ sửa chữa bản thân mình trong tương lai. Và cho tới khi tốt nghiệp cấp ba, tôi không bao giờ xuất hiện trong bất cứ bức ảnh nhóm nào. Đêm đầu tiên sau khi phẫu thuật, tôi nôn liên tục vì dị ứng thuốc mê. Tôi đã ở bên bờ vực sụp dổ nhưng cuối cùng, tôi đã có dũng khí để lấy ra vài bức ảnh chụp bản thân mình và nhìn chúng qua lớp băng gạc. Tôi đã có mắt hai mí, đôi mắt sưng húp, chiếc mũi kì dị và một khuôn mặt trái xoan có thể chấp nhận được. Với những biểu cảm nửa chấp nhận, nửa giận dữ, tôi nhìn chằm chằm vào camera và nói "Tạm biệt."
"Thi thoảng tôi tự hỏi người tôi nhìn thấy trong gương là ai?"
"Tôi đã phẫu thuật thẩm mỹ mười ba lần. Trong mắt những người khác, tôi là người đẹp. Bỗng dưng mọi người đối xử với tôi thật khác. Nó giống như một giấc mơ. Tôi đang sống một cuộc sống giả tạo, sống mỗi ngày như thể mình là nhân vật nữ chính trong các bộ phim thần tượng. Một số người gọi tôi là con quái vật phẫu thuật thẩm mỹ, gọi khuôn mặt của tôi là giả, sự tử tế và tình yêu mà tôi có được vì gương mặt đẹp của mình đều là giả dối hết. Nhưng thế thì đã sao? Ít nhất thì tôi đã đạt được chúng. Nếu không có ngoại hình đẹp, sẽ không ai muốn biết thế giới nội tâm của bạn đâu. Xin lỗi, tôi đã chấp nhận rằng thế giới này đánh giá con người qua vẻ bề ngoài."
"Đó là lần đầu tiên tôi được gọi là "Nữ thần". Lần đầu tiên tôi được một chàng trai đẹp trai như hoàng tử để ý. Lần đầu tiên tôi thích được chụp ảnh. Lần đầu tiên tôi nghĩ mình đã chi tiền một cách hợp lí. Lần đầu tiên tôi biết rằng những người xinh đẹp được đối xử thật khác biệt. Lần đầu tiên không còn ai gọi tôi là đồ xấu xí hay gọi tôi là một thằng đàn ông. Lần đầu tiên tôi dám đăng một bức hình lên mạng xã hội, nói rằng hôm nay trông mình hơi lạc lõng. Lần đầu tiên tôi dám lên tiếng cho bản thân mình mà không cần lo lắng về những lời bình phẩm như "Những người xấu xí luôn gây rắc rối". Mặc dù tôi xuất thân từ một gia đình bình thường, mọi người vẫn nghĩ tôi giàu có. Miễn là tính cách của tôi không quá tệ, tôi có thể trở nên nổi tiếng."
"Từ khi mới học lớp bốn ở trường tiểu học, tôi đã có khao khát được phẫu thuật thẩm mỹ. Nghe có vẻ thật khó tưởng tượng nhưng trong đầu óc con trẻ của tôi lúc đó, ngoài việc làm toán, tôi có kế hoạch sẽ sửa chữa bản thân mình trong tương lai. Và cho tới khi tốt nghiệp cấp ba, tôi không bao giờ xuất hiện trong bất cứ bức ảnh nhóm nào. Đêm đầu tiên sau khi phẫu thuật, tôi nôn liên tục vì dị ứng thuốc mê. Tôi đã ở bên bờ vực sụp dổ nhưng cuối cùng, tôi đã có dũng khí để lấy ra vài bức ảnh chụp bản thân mình và nhìn chúng qua lớp băng gạc. Tôi đã có mắt hai mí, đôi mắt sưng húp, chiếc mũi kì dị và một khuôn mặt trái xoan có thể chấp nhận được. Với những biểu cảm nửa chấp nhận, nửa giận dữ, tôi nhìn chằm chằm vào camera và nói "Tạm biệt."
"Thi thoảng tôi tự hỏi người tôi nhìn thấy trong gương là ai?"
"Tôi đã phẫu thuật thẩm mỹ mười ba lần. Trong mắt những người khác, tôi là người đẹp. Bỗng dưng mọi người đối xử với tôi thật khác. Nó giống như một giấc mơ. Tôi đang sống một cuộc sống giả tạo, sống mỗi ngày như thể mình là nhân vật nữ chính trong các bộ phim thần tượng. Một số người gọi tôi là con quái vật phẫu thuật thẩm mỹ, gọi khuôn mặt của tôi là giả, sự tử tế và tình yêu mà tôi có được vì gương mặt đẹp của mình đều là giả dối hết. Nhưng thế thì đã sao? Ít nhất thì tôi đã đạt được chúng. Nếu không có ngoại hình đẹp, sẽ không ai muốn biết thế giới nội tâm của bạn đâu. Xin lỗi, tôi đã chấp nhận rằng thế giới này đánh giá con người qua vẻ bề ngoài."
Theo phmuseum