Mình thấy để chụp được những bức ảnh mang lại cảm giác bình yên thì người chup ảnh cũng phải có cảm giác đó lúc chụp , giống như mình cảm giác khi buổi sang mùa hè dậy từ 4h sáng mang theo máy ảnh , chân máy, filter ,dây bấm mềm , điện thoại , loa ,coffee, nước nóng, mang lên đỉnh đồi sau nhà, setup máy hướng góc chụp về con đập , tính toán thời gian phơi sáng ,hẹn giờ trên điện thoại, gạt dây bấm mêm để bắt đầu phơi sáng , ngồi xuống tảng đá lớn pha coffee , nghe nhạc , nhâm nhi coffee vừa đợi , vừa ngắm xa xăm , lúc đó mình thấy yên bình nhất, ngày nào cũng chụp như vậy , cũng góc đó, mà sao giờ khi đã đi làm xa không còn chup ở đó nữa nhưng khi nhìn lại những bức ảnh đó , cảm giác bình yên vẫn y nguyên(mạc dù có ảnh bị dư sáng , ảnh thì thiếu sáng , ảnh lỗi rất nhiều ) không biết có bạn nào từng làm như mình không