Nhiều vụ tai nạn máy bay xảy ra trong quá trình cất và hạ cánh, có thể do hỏng hóc máy bay, có thể do lỗi phi công, có thể do thời tiết và cũng có thể do sân bay có đường băng ngắn hay nằm ở những địa thế quá khó để thực hiện cú cất/hạ cánh an toàn. Dưới đây là những sân bay dân sự vẫn đang hoạt động, được xếp hạng "khó nhằn" nhất đối với giới phi công, đòi hỏi phi công phải có kỹ năng tốt, giàu kinh nghiệm.
Sân bay Lukla, Nepal:
Mỗi ngày đều có các chuyến bay từ Kathmandu, thủ đô Nepal đến Lukla và toàn bộ đều bay ban ngày, điều kiện thời tiết tốt. Mặc dù không mất nhiều thời gian để bay tới đây nhưng chỉ cần trời có gió mạnh, nhiều mây, tầm nhìn hạn chế là Lukla sẽ bị đóng cửa và các chuyến bay bị hoãn.
Sân bay Lukla, Nepal:
Lukla hay Tenzing-Hillary (mã IATA: LUA, ICAO: VNLK) là một sân bay nằm trên núi thuộc thị trấn Lukla, quận Solukhumbu, Nepal, ở độ cao 2845 m so với mặt nước biển. Đây là nơi đón những ai muốn thăm quan hay chinh phục đỉnh Everest bởi từ đây các nhà leo núi hay khách tham quan mới có thể leo lên các khu tập kết và dựng trại tại 2 sườn của đỉnh Everest nằm ở độ cao trên 5100 m. Điều khiến nó trở thành nỗi ám ảnh đổi với mọi phi công là việc nó có đường băng rất ngắn, không có trang thiết bị hỗ trợ cất hạ cánh và nằm kẹp giữa những rặng núi cao với thời tiết có thể thay đổi bất chợt.Mỗi ngày đều có các chuyến bay từ Kathmandu, thủ đô Nepal đến Lukla và toàn bộ đều bay ban ngày, điều kiện thời tiết tốt. Mặc dù không mất nhiều thời gian để bay tới đây nhưng chỉ cần trời có gió mạnh, nhiều mây, tầm nhìn hạn chế là Lukla sẽ bị đóng cửa và các chuyến bay bị hoãn.
Nhà ga đón khách cũng rất nhỏ, không có đèn và cũng chỉ vài chỗ có điện do đó việc hạ cạnh trong các điều kiện thời tiết xấu rất rủi ro. Ngoài ra tại Lukla cũng không có trạm kiểm soát không lưu tại chỗ do đó phi công phải vận dụng kỹ năng để tự hạ cánh máy bay.
Do những khó khăn về cất/hạ cánh, Ủy ban hàng không dân dụng Nepal chỉ cho phép phi công giàu kinh nghiệm, hoàn tất ít nhất là 100 bài test cất hạ cánh trên đường băng ngắn, có ít nhất 1 năm kinh nghiệm bay như vậy tại Nepal cũng như hoàn thành 10 chuyến bay đến Lukla với một phi công chỉ dẫn có chứng chỉ, làm việc trên các chuyến bay đến Lukla.
Lukla còn được gọi là sân bay Tenzing-Hillary nhằm vinh danh Tenzing Norgay và Edmund Hillary (trái) - 2 người đầu tiên chinh phục đỉnh Everest cũng như những đóng góp của họ trong việc xây dựng sân bay này. Hillary là một nhà leo núi người New Zealand, ông đã mua lại miếng đất của những người Sherpas - tộc người thiểu số sống lâu đời tại vùng núi của Nepal và thuê luôn họ làm nhân công. Nền đất tại đây không chặt, Hillary đã mua một loại rượu địa phương cho những người Sherpas uống và yêu cầu họ nhảy điều nhảy truyền thống để làm phẳng, lèn đất, từ đó đường băng hình thành. Đến năm 2001, nó mới được tráng nhựa. 20 năm liền, Lukla được xếp hạng sân bay nguy hiểm nhất thế giới.Sân bay Courchevel, Pháp:
Sân bay Courchevel (mã IATA: CVF, ICAO: LFLJ) cũng là một sân bay nằm trên núi, nó đóng vai trò đón đưa hành khách lên khu trượt tuyết Courchevel thuộc dải Alps. Sân bay này tương tự Lukla về độ nguy hiểm khi mà đường băng của nó chỉ dài 537 m, chỉ hơn 10 m so với Lukla và độ nghiêng đến 18.6% khiến việc cất cánh rất nguy hiểm. Phi công không có cơ hội mắc sai lầm bởi cất cánh lỗi sẽ đối mặt với vực sâu phía trước trong khi đó hạ cánh lỗi sẽ không thể quay đầu (go-around - lấy lại độ cao và thực hiện hạ cánh lại) bởi xung quanh toàn núi và đường băng ngắn. Thêm vào đó, sân bay thiếu các trang thiết bị hỗ trợ cất/hạ cánh như không có hệ thống đèn báo thành ra việc hạ cánh trong điều kiện trời mù sương, nhiều mây dường như không thể.
Sân bay quốc tế Toncontin, Honduras:
Quảng cáo
Sân bay quốc tế Toncontin (mã IATA: TGU, ICAO: MHTG) còn gọi là sân bay Teniente Coronel Hernan Acosta Mejia là một sân bay dân dụng kiêm quân sự nằm cách trung tâm thủ đô Tegucigalpha của Honduras 6 km. Đây là một trong những sân bay thách thức khả năng hạ cánh của phi công, nhất là khi thời tiết xấu.
Rất nhiều vụ tai nạn đã xảy ra tại sân bay Toncontin, đa phần là do đáp lố đường băng hay tiếp cận lỗi. Trong đó vụ tai nạn đáng chú ý nhất là chiếc Boeing 727-200 của hãng Tan-Sahsa, Honduras tiếp cận lỗi và đâm vào ngọn đồi gần đường băng làm 127/146 người thiệt mạng năm 1989. Đến vụ tai nạn của TACA 390 với Airbus A320 làm 3 người trên khoang và 2 người chết do đáp lố đường băng năm 2008 thì sân bay này bị chính phủ Honduras tạm ngưng tiếp nhận các máy bay lớn, chuyển sang sân bay Soto Cano. Đến năm 2009 thì các chuyến bay quốc tế được phép trở lại Toncontin.
Sân bay quốc tế Princess Juliana, Sint Maarten/Saint-Martin:
Quảng cáo
Sân bay này có đường băng dài 2300 m, khá ngắn đối với những chiếc máy bay phản lực được phép cất/hạ cánh tại đây, thường đòi hỏi ít nhất 2500 m để đảm bảo hạ cánh an toàn Sân bay Princess Juliana ban đầu được xây dựng để đón máy bay nhỏ nhưng với lượng du khách đổ về đây ngày một đông, những chiếc Boeing 747 hay Airbus A340 cũng cất/hạ cánh tại đây.
Ở giai đoạn tiếp cận cuối cùng với đường băng số 10, phi công sẽ phải bay thấp theo góc xuôi 3 độ, ngay trên bãi biển Maho và ngay trên đầu các du khách đang tắm nắng cũng như "hóng" máy bay. Đây cũng là một trong những địa điểm được nhiều nhiếp ảnh gia hàng không ưa thích mặc dù việc đứng ngay dưới máy bay khi đang hạ cánh rất nguy hiểm. Thậm chí đã từng có người chết và nhiều người bị thương vì sở thích này. Vào năm 2017, một nữ du khách người New Zealand đã chết khi đứng hóng máy bay cất cánh, luồng phản lực từ 2 động cơ đã thổi bay cô gây chấn thương nặng.Sân bay Paro, Bhutan:
Lại một sân bay nữa nằm trên núi và rất nguy hiểm, sân bay Paro (mã IATA: PBH, ICAO: VQPR) là một trong 4 sân bay quốc tế của vương quốc Bhutan. Nó nằm lọt thỏm trong một thung lũng bên rìa sông Paro Chhu cách mặt nước biển 2235 m và xung quanh là những rặng núi cao đến 5500 m. Chỉ có 8 phi công được cấp phép hạ cánh tại đây.Sân bay quốc tế Gibraltar:
Ở Việt Nam dừng đèn đỏ trước hàng rào chờ tàu, người ta thì chờ máy bay 😁.
Một đại lộ đóng cửa mỗi khi có máy bay cất/hạ cánh? May mắn cho người dân ở đây là mỗi tuần chỉ có vài chuyến bay tới đây, mỗi lần đóng cửa thì 2 đầu đường được rào chắn lại, các tài xế phải đợi khoảng 10 phút. Tuy nhiên, điều không may là mặc dù chính quyền sở tại đã có kế hoạch xây dựng đường hầm chui bên dưới đường băng từ năm 2008 nhưng đến nay vẫn chưa hoàn thành. Đường hầm này có 4 làn xe và dự định ban đầu chỉ mất 1 năm để xây dựng.
Sân bay quốc tế Cristiano Ronaldo, Bồ Đào Nha:
CR7 không chỉ là tiền vệ, tiền đạo nguy hiểm nhất thế giới mà sân bay mang tên anh cũng là một trong những sân bay nguy hiểm nhất thế giới. Sân bay này trước đây gọi là Madeira hay sân bay Funchal (mã IATA: FNC, ICAO: LPMA) giờ được đổi tên để vinh danh Cristiano Ronaldo - người con của xứ Madeira.
Sân bay này nguy hiểm bởi vị thế đặc biệt của nó khi nằm dọc theo bờ biển của quận Santa Cruz thuộc đảo Madeira. Thiết kế sân bay rất đặc biệt với đường băng dài 2781 m có một phần nằm trên một cấu trúc 180 cột, mỗi cột cao 70 m chạy dọc ven biển. Cấu trúc này đã nhận được giải thưởng Outstanding Structure Award năm 2004 bởi Hiệp hội kỹ thuật cấu trúc và cầu đường quốc tế và cũng là một trong những cấu trúc khó xây dựng nhất thế giới do địa hình. Thực tế ban đầu, 2 đường băng chỉ dài 1600 m nhưng với hiệu ứng CR7, lượng khách du lịch đổ về Madeira tăng cao khiến đường băng được nới ra thành 2781 m để đáp ứng nhiều loại máy bay phản lực cỡ lớn như Boeing 747-200 hay Airbus A330-200.
Trên đây chỉ là một vài trong số những sân bay nguy hiểm nhất thế giới. Đa phần chúng đều có đường băng ngắn, nằm trên những địa hình khắc nghiệt như băng tuyết, giữa nhiều ngọn núi hay bị tác động bởi các yếu tố thời tiết như lốc, gió cắt thậm chí là thủy triều lên xuống làm ngập nước. Anh em còn biết thêm những sân bay nguy hiểm nào khác thì comment bên dưới nhé.